“Thiếu phu nhân, mau đến đây, công t.ử sợ người đói, đặc biệt bảo nhà bếp làm Tứ hỷ hoàn, Bát bảo nhồi ngỗng, cá lư ngư phiến, anh đào lộ…”
Ta tròn mắt.
“Công t.ử nói rồi, người vốn chẳng giữ quy củ, nên thiếu phu nhân cũng chẳng cần phải chịu đựng quy củ gì, trời đất bao la, ăn no là nhất.”
Ta bật cười.
Ăn xong ta nằm nghỉ nguyên y phục, mới nằm chưa được nửa nén nhang, Giang Từ Diễn đã bước vào.
Kẻ khi nãy còn nói không cần giữ quy củ, giờ lại giữ quy củ đến đáng sợ.
Hắn rửa sạch mùi rượu rồi mới nhẹ nhàng nằm xuống cạnh ta, cách ta một nắm tay, khẽ vuốt mái tóc rủ bên vai ta.
Tim hắn đập càng lúc càng nhanh, càng lúc càng lớn, làm ta không ngủ được.
Ta mở mắt: “Ngươi đang làm gì—”
Giang Từ Diễn bị ta dọa, bật ngửa gần rơi khỏi giường.
Ta không nhịn được lại cười.
“Giang Từ Diễn, chúng ta đã là phu thê rồi.”
Giang Từ Diễn mặt đỏ bừng, nhẹ nhàng ôm lấy ta, kéo màn giường lại.
Nhưng chỉ chốc lát sau, hắn áo quần xộc xệch, lúng túng bước xuống giường, dưới ánh mắt đầy nghi hoặc của ta, rút từ góc giá sách ra một quyển sách.
Ta ghé lại nhìn, thấy toàn hình vẽ nam nữ trần truồng quấn lấy nhau.
Ta che mắt, nhưng vẫn hé qua kẽ ngón tay.
“Nghe nói ngươi phong lưu, sao phải học từ sách?”
“Phong lưu không đồng nghĩa với tà dâm… chuyện này, ta chưa từng làm…”
“Nhưng không phải ngươi hay tới hoa lâu?”
“Đến cũng chỉ để… tìm phòng trống ngủ một giấc thôi…”
Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuan-chang-muon/4861350/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.