*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cái ghim cài áo khảm vụn kim cương này là của Hướng Văn, của cái người mà hắn cũng sắp quên đi kẻ đó có tồn tại trên đời này.
Hắn đã từng tính kế, để mấy tên du côn lưu manh đoạt đi cái ghim cài áo này từ trong tay Hướng Văn, vậy thì làm sao cái ghim cài áo này lại ở trong tay Thân Giác được?
Ánh mắt Dục Thanh dừng trên cuốn nhật kí bên cạnh, cuốn nhật ký này nhìn qua đã có chút cũ kỹ, mặt bìa dày nặng bên ngoài thuần một màu đen.
Bàn tay hắn đặt trên mặt bìa vuốt ve một hồi lâu, cuối cùng vẫn là nhịn không được mở ra.
——
“ngày 27 tháng 5 năm 1x32
Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy hắn. Hắn là con trai của bạn tốt cha ta. Ta có chút chán ghét hắn, bởi vì hắn dám lớn lên cao hơn ta.
Ta thừa lúc người lớn không chú ý, bốc một nắm đất rồi ném vào sau lưng hắn. Không nghĩ tới lại bị hắn phát hiện, hắn nắm lấy tay của ta, thế mà lại cười.
Ta không hiểu vì sao hắn lại cười, nhưng sợ hắn mách lẻo ta với người lớn, ta đành cúi mình xin lỗi hắn vậy.
Hắn lắc đầu nói không sao, sao hắn tốt thế nhỉ, tốt đến mức ngốc luôn.
Ta cảm thấy ta rốt cuộc cũng có bạn rồi.”
——
“ngày 9 tháng 10 năm 1x57
Kiều Giang Nguyên thật sự rất quá đáng, hắn không nhìn thấy người kia có ý tứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-ly-van-nhan-me-mot-tram-loai-phuong-phap/527711/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.