Thân Giác vốn là muốn bò vào trong tay áo của đối phương, không nghĩ lại được ở trong lòng ngực, cậu khựng lại một chút, sau lại tò mò Huyền Hàn Sở là nơi như thế nào, cho nên chui đầu ra, nằm ở cổ áo của đối phương.
May mắn chính là Tiết Vấn Xuân tựa hồ cũng không để ý đến động tác nhỏ của Thân Giác, gã một đường đi đến phía trước, thẳng đến khi xuất hiện một con sông lớn không có điểm dừng thì mới dừng lại.
Nước sông mãnh liệt, quay cuồng không ngừng, cột sóng đánh lên ước chừng cao bằng một người bình thường, ở bờ sông không có thuyền, mà cho dù có đi nữa thì chỉ sợ bị nước sông đánh chìm.
Tiết Vấn Xuân dừng chân, ném dù sang một bên, từ nhẫn trữ vật lấy ra một trương giấy có màu như lửa đỏ. Thân Giác nằm trong ngực Tiết Vấn Xuân, nhìn đối phương đem giấy xếp thành hình dáng một con chim.
Gã ném chim giấy lên không trung, chỉ nghe thấy "phanh" một tiếng, chim giấy vậy mà biến thành một con phượng hoàng lớn chừng bốn trượng. Phượng hoàng kia lượn vài vòng trên không trung rồi lao xuống, ngừng trước mặt Tiết Vấn Xuân.
Tiết Vấn Xuân khom lưng nhặt dù lên, bước lên phượng hoàng.
Thân Giác không nghĩ tới Tiết Vấn Xuân còn có bản lĩnh như thế này, khả năng giết được Tiết Vấn Xuân càng thấp hơn.
Có phượng hoàng giấy, bọn họ có thể vượt sông một cách dễ dàng. Qua sông thì tuyết liền dừng, nhưng độ ấm xung quanh thì ngày càng giảm.
Phượng hoàng giấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-ly-van-nhan-me-mot-tram-loai-phuong-phap/3538985/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.