Ánh mắt Tiết Vấn Xuân thoáng nhìn qua ma tu đang ôm bụng cười to kia, "Rất buồn cười sao?"
Ma tu giơ tay che miệng lại, vội vàng lắc lắc đầu, chỉ là khóe mắt vẫn còn đang run rẩy. Còn Thân Giác bên đây thì lại bị mực nước làm ướt lông phần mông nên có chút nổi giận. Đối với Phù Cửu Âm thì Thân Giác còn có thể xem đối phương đang là một con súc sinh chưa bỏ được dã tính, nhưng Tiết Vấn Xuân lại không như vậy. Môn hạ dưới trướng gã thậm chí đều là những người làm việc ác trong nhiều năm, nếu như có thể thì vẫn nên giết chết Tiết Vấn Xuân sớm một chút.
Tiết Vấn Xuân thu lại ánh mắt trên người ma tu trở về, cẩn thận kiểm tra lại lần nữa bức thư bắt cóc mà bản thân viết được, bỏ vào trong phong thư, đưa cho ma tu bên cạnh, "Ngươi đem cái này đến cho tên nhóc Giải Trầm kia." Gã lại cầm lấy Thân Giác nhét vào trong ngực tên ma tu nọ, "Tiện thể đem con chuột này tắm rửa sạch sẽ lại, dơ muốn chết."
Ma tu một tay nhận lấy thư, một tay nhận lấy Thân Giác rồi ra ngoài. Hắn ta tìm một cái chậu rửa mặt đưa cho Thân Giác, lại ném vào đó một cái bàn chải, "Tự mình tắm rửa được không?"
"Được." Thân Giác nói xong thì ma tu kia gật gật đầu, lấy ra một cái ghế ngồi ở cạnh đó xem.
Thân Giác: "..."
Cậu cũng chỉ có thể làm lơ đối phương, cũng may là ma tu kia đối với hình ảnh tự tắm mông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-ly-van-nhan-me-mot-tram-loai-phuong-phap/3538984/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.