Thanh Mai cũng thật là, không nghe lời tớ mà ăn tận 5 phần khoai chiên, sau đó lại ôm bụng trong phòng vệ sinh. Tớ thì bị thầy Trọng Khanh nhờ bê cả sấp tài liệu, cực kì nặng luôn. Lớp tớ ở tầng bốn, vậy nên tớ phải chuyển nó xuống phòng giám thị ở tầng một, thừa biết tính thầy ấy rất lười, đã cố tránh mặt lắm rồi, xui rủi kiểu gì mà lại chạm mặt thế chứ.
Cuối cùng cũng xuống đến nơi, tớ đi dọc theo hành lang chuẩn bị về lớp, thì vô tình nhìn thấy Trình Dương, cậu ấy đang ngồi đọc sách ở ghế đá giữa sân trường dưới góc cây lộc vừng vàng thắm, mà cũng không giống là đang đọc sách cho lắm, cậu cứ thẫn thờ nhìn xuống đất, đôi mắt như vô hồn không chút động tĩnh.
Có lẽ người trong cuộc cũng chẳng dễ dàng gì. Đột nhiên bên cạnh có vài bạn nữ đang thì thầm to nhỏ gì đó.
- Cậu thấy Trình Dương có gì lạ không, chắc do vụ đó nên tâm trạng không tốt nhỉ?
- Có khi nào công ty nhà cậu ấy sẽ phá sản luôn không?
- Nếu thực sự như vậy thì tiếc quá, trai không tiền thì tớ không cần đâu nhé, haha.
Nghe không lọt tai chút nào, nhưng tớ cũng không thể làm được gì, tính cách của Trình Dương rất lạnh lùng, còn hay khó chịu bởi nên tớ cũng chẳng ưng xíu nào, dù sao cũng không liên quan thì đến tớ, nên tớ sẽ không quan tâm những lời đàm tiếu độc mồm hay cậu ấy nữa.
[...]
Sau khi trở về lớp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xinh-nhi-my-mong-cua-cau-thanh-chan-roi/2972568/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.