Lúc đó bọn tớ cũng chỉ nói đến thế thôi, kết thúc câu có chút ngượng, nhưng ý nghĩa thì chưa rõ lắm nên tớ không dám suy diễn gì. có lẽ đơn giản nói vu vơ như thế, mà lại làm tớ nghĩ đến nó nhiều vậy.
Cũng một tuần trôi qua nhanh chóng, hiện tại tớ trọng kết quả bài kiểm tra hơn, nghe nói có thể hôm nay sẽ biết đáp án cho khoảng thời gian khó khăn đó, tớ có thành công hay không.
Tớ ngồi vào chỗ, đan tay lại không chút động tĩnh, vì lòng cứ thấp thỏm không yên. Thanh Mai cũng nhìn ra được sắc mặt của tớ nên cũng không muốn bày trò làm phiền.
Cô Đan Kỳ từng bước đi vào lớp, trên tay cầm xấp giấy dày, theo suy đoán của tớ chắc có lẽ là bài kiểm tra đó rồi.
Các bài lần lượt phát xuống theo từng dãy bàn, mà sao gương mặt ai nấy đều có vẻ không vui, dù sao đề lần này khá đặc biệt mà. Từ xa tớ nghe thấy nhiều giọng nói khen lấy khen để Trình Dương.
- 98 điểm! cậu đỉnh thật đấy, có phải đùa không chứ, kiểu này chắc lại top đầu của lớp nữa rồi ha?
Thật đáng ngưỡng mộ, tuy đạt thành tích như thế, nhưng tại sao mặt cậu ấy lại lầm lầm lì lì thế kia? chẳng lẽ còn chưa hài lòng sao?
Bài vừa được chuyển đến bàn tớ, là tớ đã dùng tay đập xuống che đi phần ghi điểm, tớ từ từ keo tay ra chầm chậm, muốn nhìn thật kỹ…
Thanh Mai đột nhiên la lên sau khi ngó thấy điểm số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xinh-nhi-my-mong-cua-cau-thanh-chan-roi/2972559/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.