Chiều hôm nay trời nắng nhẹ, ít mây, ít gió, chỉ thoảng thoảng. Gần đến lễ hội Đền Trần, nên ở đền cũng chuẩn bị cho dịp lễ sấp tới. Ngày thu lá vàng rơi rất nhiều, góc cây phong lưu bình thường xanh ngắt, bây giờ lại úa màu. Một số người tình nguyện đến dọn lá, phụ giúp treo hoa giấy trang trí xung quanh.
Hội Đền Trần được tổ chức hàng năm, nhưng thường những năm chẵn hội sẽ được mở to hơn năm lẻ. Mỗi năm hai đợt, vào tháng Giêng và tháng 8 âm lịch, Đền Trần sẽ lại đón khách thập phương nô nức về đây trẩy hội đền, với sự thành tâm mong muốn được lộc phước, cầu bình an, thịnh vượng.
Ngôi đền nhỏ nằm trên con dốc cầu thang to, hai bên là dàng cây phong lưu lớn nhỏ, tiếp đến là nhà. Trước cửa đặc biệt có cây phong lưu rất lớn, thân của nó chắc phải bằng bốn, năm người lớn đứng cạnh nhau luôn cơ.
Tớ ngồi trên ghế đá, đợi Hạo Thiên tới. Không phải cậu ấy đến trễ, mà là do tớ đi hơi sớm một chút. Không hiểu sao 4h50 tớ đã rời khỏi nhà rồi.
Hạo Thiên từ phía dưới cầu thang nhẹ nhàng cất bước đi lên, trên tay có cầm theo cái gì đó. Gương mặt cậu ấy ôn nhu, đềm đạm, mang một vẻ đẹp thư sinh mà tớ có thể thấy rõ từ đằng xa, quả thật Hạo Thiên rất đẹp, tới nỗi tớ không chịu được mà mở to mắt ngấm nghía.
- Xinh Nhi, đợi tôi có lâu không?
Tớ bất giác hoàn hồn lại, lắp bắp trả lời trong e ngại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xinh-nhi-my-mong-cua-cau-thanh-chan-roi/2972563/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.