“Cô Minh Châu, cô sẽ tha thứ cho cậu Thế Trường chứ? Mặc dù cậu ấy đã làm sai rất nhiều chuyện nhưng mong cô cho cậu ấy cơ hội sửa đổi. Nếu không cậu chủ...”
Nói tới đây quản gia không thể tiếp tục mở miệng nữa, ông ấy sợ trong lúc kìm lòng không đặng sẽ nói ra chuyện Thế Trường đang mắc ung thư.
Đến lúc đó chắc chắn cậu chủ sẽ hận ông ấy chết mất.
Minh Châu không nhận ra điều khác thường trong lời của quản gia, cô ngẩng đầu lên nhìn ông ấy, nói:
“Chú ơi, tôi muốn đi tìm anh Thế Trường.”
Quản gia nghe xong tức khắc vui mừng, ông ấy vội vàng cho cô địa chỉ hiện tại của Thế Trường.
Mặc dù đã đồng ý làm phẫu thuật nhưng Thế Trường nhất quyết không nằm viện, cực chẳng đã quản gia chỉ có thể giúp anh sắp xếp một căn nhà thuê nhỏ để anh có nơi dừng chân.
Lúc này Thế Trường đang lật album xem ảnh chụp của bé Trường Minh và Minh Châu, may mắn anh không chụp chung với họ, nếu không anh sẽ ôm tiếc nuối và đau khổ xuống mồ mất.
Ting tong.
Chuông cửa vang lên, Thế Trưởng tưởng quản gia đến nên không thèm nhìn mắt mèo đã mở cửa, kết quả Minh Châu xuất hiện trước mặt anh, đôi mắt của cô còn rưng rưng hơi nước.
“Anh Thế Trường...”
Minh Châu tiến tới ôm lấy eo của Thế Trường, đầu cô dựa vào ngực của anh, nghe tiếng tim anh đang đập loạn.
“Anh theo em về nhà đi được không?”
Trái tim của Thế Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-chung-ta-da-ly-hon-roi/3480154/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.