Bệnh viện.
“Bác sĩ, cậu ấy thế nào rồi?”
Quản gia sốt ruột hỏi bác sĩ.
Bác sĩ cầm tờ giấy kết quả xét nghiệm trên tay, đầu lông mày cau lại thật chặt.
“Tình huống của cậu ấy không ổn chút nào. Tế bào ung thư đã di căn rồi, phải mau chóng làm phẫu thuật. Không thể kéo dài thêm nữa.”
Khi quản gia nghe tin Thế Trường nhập viện thì rất hoảng hốt, kỳ thật trong lòng vẫn còn một tia hy vọng bởi vì anh quá trấn định, bình tĩnh đến mức ông ấy cho rằng bệnh của anh không nặng.
Tuy nhiên sự thật bày trước mặt, anh đã cận kề tử vong rồi.
“Vậy mau chóng làm phẫu thuật đi bác sĩ.”
Quản gia gấp gáp lay cánh tay của bác sĩ. Bác sĩ thấy vậy vội nói:
“Còn cần thời gian chuẩn bị...”
“Không cần đâu, tôi sẽ không làm phẫu thuật.”
Đột nhiên Thế Trường lên tiếng cắt ngang lời của bác sĩ. Quản gia trợn to mắt nhìn anh, giờ phút này trong lòng ông ấy đã không còn kính sợ anh nữa mà thay vào đó là tức giận vì anh bướng bỉnh cường ngạnh không biết quý trọng bản thân mình.
Vì thế ông ấy chỉ thẳng mặt anh mà mắng:
“Cậu bị điên rồi hả? Cậu không nghe bác sĩ nói bệnh của cậu đã chuyển nặng à? Cậu... cậu thật là...”
“Được rồi chú, tôi tự biết tình trạng sức khỏe của mình, không cần làm phẫu thuật.”
Thế Trường biết quản gia đang lo lắng cho mình nên không trách việc ông ấy lớn tiếng với mình.
Tuy nhiên khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-chung-ta-da-ly-hon-roi/3480152/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.