🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Giờ phút này, Minh Châu cực kỳ không cam lòng.



Nghĩ đến bé con vừa chào đời của mình, tâm trí của cô tràn ngập thống hận.



Không, cô không thể chết! Cô vẫn chưa nhìn thấy bé con trưởng thành, chưa chứng kiến Minh Ngọc trả giá cho tội ác của mình, sao cô có thể chết dễ dàng như vậy được?



Minh Châu không biết mình lấy sức lực ở đâu ra mà đẩy Minh Ngọc ngã ra phía sau, tiếp đến vung tay lên tát vào mặt cô ta.



Ngay lúc Minh Ngọc muốn phản kích thì cửa phòng chăm sóc đặc biệt mở ra, Thế Trưởng lảo đảo bước vào.



“Dừng tay!”



Thế Trường hô to.



Hiện tại đầu anh bị quấn băng vải, đôi môi tái nhợt, bước chân phù phiếm, vừa nhìn đã biết anh vẫn còn chưa hoàn toàn ổn sau vụ va chạm giao thông. Nhưng sau khi nghe quản gia nói Minh Châu đã sinh, anh bất chấp thương tích trên người chạy đến tìm cô.



Tuy nhiên không ngờ vừa tới nơi, anh đã thấy Minh Châu đè trên người Minh Ngọc và dùng hết sức lực đánh cô ta.



Minh Ngọc thấy Thế Trường tới, trong lòng vô cùng hoảng loạn, cô ta la lớn:



“Anh Thế Trường cứu em với, chị ấy đánh em.”



“Cô ấy đánh cô?”



Thế Trường cảm thấy câu nói này của Minh Ngọc vô cùng châm chọc. Cô ta đúng là đang bị Minh Châu đánh, nhưng trông cô ta chẳng hề hấn gì. Ngược lại là Minh Châu, máu tươi thấm ướt cả mặt trước của chiếc áo, mặt mũi của cô cũng trắng bệch đến cực điểm.



“Minh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-chung-ta-da-ly-hon-roi/3480133/chuong-49.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xin Lỗi, Chúng Ta Đã Ly Hôn Rồi
Chương 49: Thế trường chạy tới bệnh viện
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.