Minh Châu nghe quản gia nói vậy thì trong lòng thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần đứa nhỏ không sao thì tốt rồi.
Tuy nhiên lúc này sắc mặt của quản gia lộ vẻ rối rắm, ông ấy vẫn có điều chưa nói cho cô biết. Đó là về tình trạng của đứa trẻ.
Bởi vì sinh non lại thêm ở trong bụng mẹ thời gian lâu nên sức khỏe của đứa trẻ vô cùng yếu ớt, hệ hô hấp và hệ tuần hoàn chưa hoàn thiện khiến tình trạng của nó vô cùng nguy hiểm, nếu không như vậy thì bác sĩ cũng sẽ không đặt nó vào lồng kính ngay sau khi rời khỏi cơ thể mẹ.
Như nhớ ra điều gì đó, Minh Châu hỏi:
“Đúng rồi, hôm nay là thứ mấy?”
Quản gia đáp:
“Thứ bảy. Có chuyện gì sao cô Minh Châu?”
“À... không có gì.”
Minh Châu có chút ủ rũ, bởi vì hôm nay là ngày Thế Nam hẹn cô ở mõm đá to và đưa cô đi, nhưng hiện tại bé con sinh non vô cùng yếu ớt, cô không thể mạo hiểm mang nó ra ngoài được.
Cô ngước lên nhìn quản gia, hỏi:
“Tôi có thể đi thăm con không?”
“Không được, cô mới vừa sinh mổ mà, không thể tự tiện di chuyển được đâu.”
“Tôi không sao đâu, chú cho tôi gặp con đi mà.”
“Không được đâu cô Minh Châu.”
Lần này quản gia vô cùng kiên quyết, ông ấy ấn cô nằm xuống giường rồi ôn tồn dặn dò:
“Đợi vết mổ của cô khá hơn, tôi sẽ đưa cô đi gặp cậu chủ nhỏ.”
Quản gia vừa nói dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-chung-ta-da-ly-hon-roi/3480132/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.