Vũ Giai Hân cúi đầu thật thấp, hốc mắt có hơi đỏ lên, tim đập liên hồi.
- Được rồi, Giai Mạn..
Thế Thiệu Vũ đau lòng nhìn hốc mắt đo đỏ của Vũ Giai Hân, anh chủ động đẩy cả thân ảnh mềm mại của Vũ Giai Mạn khỏi lồng ngực của mình, ánh mắt trầm lặng như mực.
- Sao vậy?
Vũ Giai Mạn đăm chiêu thắc mắc hỏi, cố tìm xem trong đáy mắt của anh có gì khác lạ hay không.
- Ở đây không tiện!
- Vâng!
Ậm ừ gật đầu, Vũ Giai Mạn trong lòng kỳ thực có chút không cam, cô hiện tại chính là muốn đánh dấu chủ quyền, anh chính là bạn trai của cô!
- Em lên phòng..
Vũ Giai Hân vốn không muốn nhìn cảnh hai người họ ân ân ái ái trước mặt cô, lên tiếng muốn về phòng.
Cũng không đợi phản ứng của hai người kia, thân ảnh nhỏ bé liền nhanh chóng rời đi.
Tròng mắt Thế Thiệu Vũ có chút tiếc nuối nhìn bóng cô dần khuất xa, cô đi rồi, anh cũng không còn lí do gì để ở lại.
Nhìn Vũ Giai Mạn, không nhanh không chậm nói:
- Cũng đã trễ, anh đi đây!
- Ở lại với em một chút.. có được không?
Vũ Giai Mạn lao cả người vào lồng ngực của Thế Thiệu Vũ, giọng nói nức nở thực khiến người khác phải đau lòng a!
- Anh có việc!
Thế Thiệu Vũ bực dọc đẩy cả người cô ra xa, để lại một câu rồi nhanh chóng rời đi, không quá ba mươi giây tiếng nổ xe liền vang dội.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-ngu-cung-em/2087044/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.