Thế Thiệu Vũ không kìm được, vươn tay, ôm trọn thân thể mềm nhũn của cô vào lòng, cằm anh tựa lên đỉnh đầu cô, tham lam hít hà mái tóc đen nhánh thoáng thoảng mùi hương nhè nhẹ của cô..
Một phút, hai phút, ba phút, thời gian chầm chậm trôi qua..
Không gian lắng đọng, lắng đọng đến mức một trong hai người có thể nghe rõ nhịp tim đập mạnh của đối phương..
Vũ Giai Hân lúc này mới nhận ra.. đang ôm cô, chính là người đàn ông lạ mặt tối hôm đó, người lấy đi nụ hôn đầu đời của cô, đồng thời cũng lấy đi cả trinh tiết của cô..
Là Vũ.. Vũ, rất hợp.. Thế Thiệu Vũ..
Không thể!
Vũ Giai Hân nhanh chóng bác bỏ ý nghĩ điên rồ trong đầu mình, không thể, không thể là Thế Thiệu Vũ..
Anh ta là bạn trai của Vũ Giai Mạn, không thể là người đàn ông trước mắt!
Chỉ là một cái tên giống nhau thôi... cô không nên quá nghi hoặc như vậy..
Lúc cô chợt bừng tỉnh, cả cơ thể mềm mại đã được bao bọc trong vòm ngực rắn rỏi của người đàn ông, hơi thở nam tính mạnh mẽ, có chút mùi thuốc lá thoáng thoảng nhưng không hề làm cô cảm thấy khó chịu, ngược lại, nó làm cô thập phần dễ chịu hơn rất nhiều..
Hơi thở của anh vừa nguy hiểm, vừa an toàn, lại ẩn chứa một chút sự dịu dàng đằm thắm, khiến cô an tâm, thoải mái rúc người vào lòng anh, không chút phòng bị..
Vũ Giai Hân bị dao động, nửa muốn thoát ra khỏi lồng ngực của anh, nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-ngu-cung-em/2087045/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.