Vũ Giai Mạn nũng nịu dựa vào lồng ngực Thế Thiệu Vũ, đáy mắt chợt loé lên, vừa nghĩ đến ban nãy trong lồng ngực anh là Vũ Giai Hân, trong thâm tâm liền tức giận không ngớt.
Cô chính là không cam tâm! Dựa vào đâu mà Vũ Giai Hân lại dựa vào ngực anh như một đôi tình nhân như vậy?
- Giai Hân, em quen anh ấy sao? Tại sao ban nãy em lại thấy hai người ôm ấp nhau tình tứ như vậy?
Giọng nói Vũ Giai Mạn không kìm chế mà có chút run rẩy nức nở, thật làm người ta chỉ muốn dỗ ngọt.
- Không.. chị.. em không có quen..
Vũ Giai Hân cúi đầu thấp, nhỏ giọng nói, giọng nói như tiếng mèo kêu.
- Vậy ban nãy tại sao hai người lại ôm ấp nhau như một đôi tình nhân như vậy.. Thiệu Vũ..
Vũ Giai Mạn quay sang nhìn Thế Thiệu Vũ, cố gắng lần mò trong ánh mắt của anh có chứa đựng điều gì khác thường hay không, cô chỉ thấy anh đang dán chặt mắt vào người Vũ Giai Hân, trong ngực lại cồn cào khó chịu, ánh mắt không ngừng loé lên tia phẫn hận. Anh thế mà xem nhẹ lời nói của cô!
- Thiệu Vũ! - Vũ Giai Mạn lớn tiếng gọi.
- Ừ!
Thế Thiệu Vũ nhận ra chính mình từ ban nãy đến giờ có chút thất thần.
- Em hỏi là hai người ban nãy vì sao lại ôm nhau? - Vũ Giai Mạn kiên nhẫn hỏi.
- À.. em ấy bị ngã.. anh chỉ là đỡ thôi!
Thế Thiệu Vũ ậm ừ giải thích, anh kỳ thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-ngu-cung-em/2087043/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.