Tiêu Dật nhìn đồng hồ ở trên điện thoại đã tới 11 giờ trưa, vị cấp trên kia vẫn không xuất hiện hơn nữa cậu cũng lỡ mất lời hứa với Tiêu Kỷ Mặc, khỉ con khẳng định sẽ rất buồn. Tiêu Dật lấy điện thoại gọi cho mẹ Tiêu, nói mẹ Tiêu đi đón Tiêu Kỷ Mặc giúp mình, bởi vì hôm nay nhà trẻ tổ chức hoạt động nửa ngày cho nên sẽ không tiếp tục nhận trông nữa.
Thời gian rất nhanh trôi qua, chớp mắt một cái cậu đã dành cả nửa ngày để ngồi ở chỗ này đợi vị cấp trên kia, đợi lâu thật lâu vẫn không thể đợi được. 5 giờ chiều tan tầm, Lệnh Bắc Hải nói với Tiêu Dật thế này:
“Cấp trên đã tới rồi, nhưng mà đang đi dùng bữa với đối tác, lát nữa dùng bữa xong sẽ ghé qua đây xem sổ sách một lúc rồi rời đi luôn, cậu nếu như muốn đợi ở đây cũng được, muốn về nhà cũng được, tôi hiện tại cũng trở về nhà đây’
Tiêu Dật nghĩ mình ngồi đợi ở đây cả nửa buổi rồi bây giờ mà trở về nhà ăn uống lỡ như đúng thời điểm vị cấp trên kia tới thì rất phí thế cho nên liền quyết định ngồi lại đây đợi:
“Lệnh giám đốc, nếu như tôi ở lại đây đợi có được hay không?”
Lệnh Bắc Hải gật đầu, từ trong túi áo lấy ra một chùm chìa khóa:
“Như vậy cũng được đây là chìa khóa phòng, cậu bàn chuyện xong trở về liền khóa của phòng làm việc giúp tôi, sau đó để chìa khóa ở dưới chậu lan cảnh bên ngoài. Kia là tủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-dat-canh-anh-ay-mot-tieu-dat/2030707/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.