Buổi chiều tan tầm, Trình Kiệt quả thật đưa Lâm Chí Huyền đến trung tâm thương mại mua sắm, mua cho cậu rất nhiều đồ hiệu đắt tiền, sau đó đưa cậu tới một nhà hàng sang trọng để ăn tối. Hôm nay có lẽ Trình Kiệt tâm trạng khá tốt, cho nên khi cậu gọi nhiều hơn hai đĩa tôm sú hấp cũng không nói cái gì cả:
“Trình Kiệt, tôm này ăn quả thực rất ngon”
Trình Kiệt nãy giờ cũng không có hứng thú ăn, hắn ăn cực kỳ ít, đa phần đều là ngồi im lặng đợi Lâm Chí Huyền ăn:
“Cậu thích ăn tôm sao?”
Lâm Chí Huyền ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt âm trầm kia của Trình Kiệt thì giật mình, cậu vội vã gắp một miếng thịt vào trong bát rồi sửa lời:
“Em đương nhiên là thích ăn thịt nhất, Trình Kiệt lát nữa gọi thêm một ly kem bảy màu có được không?”
Trình Kiệt nói sở thích của cậu phải là thích ăn thịt, những thứ thức ăn nhiều màu sắc đều đặc biệt thích ăn, tuy rằng đó không phải là sở thích của cậu, nhưng bất quá nếu như để cho Trình Kiệt hài lòng cậu đều có thể ăn.
“Lát nữa tôi có hẹn với đối tác bàn bạc công việc, cậu ăn xong thì tự trở về ký túc xá đi”
Lâm Chí Huyền có chút bất ngờ:
“Trình Kiệt, anh không phải nói là hôm nay chúng ta hẹn hò sao?”
Trình Kiệt nhíu mày:
“Cậu không phải nói muốn đi mua sắm rồi ăn tối sao?”
Lâm Chí Huyền cúi đầu im lặng một lúc mới lên tiếng:
“Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-hay-dat-canh-anh-ay-mot-tieu-dat/2030705/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.