Sáng ngày hôm sau, cổng biệt thự nhà anh có ngưòi ấn chuông cửa.
Hôm nay anh không đi làm mà ở nhà xử lí công việc, đang ngồi ở trong thư phòng thì nghe tiếng chuông cửa nhà mình bị ấn mấy tiếng liền chưa thấy ai ra mở cửa cả, anh gọi một người làm ra mở cửa xem ai.
Người làm đó chạy nhưng ra cổng xem ai bấm chuông, khi mở cửa ra người hầu quay ngang quay dọc cũng chẳng thấy ai bỗng nhiên có một giọng nói non nớt phát ra:
"Cô ơi, cháu ở dưới này."
Đó không phải ai khác chính là tiểu Vĩnh.
Cô gái người làm nghe thấy giọng nói phát ra từ bên dưới thì cúi xuống bắt gặp ngay một khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn đáng yêu, cậu bé ăn mặc rất cá tính, làn da cậu bé trắng bóc, sau lưng còn đeo một cái balo trơn màu đen.
"Sao cháu lại nghịch ngợm ở đây? mà sao cháu đi một mình? ba mẹ cháu đâu? nhà cháu ở đâu? cô đưa cháu về nhá?" cô người làm lên tiếng.
"Cháu đến đây tìm ba cháu, ba cháu ở trong đó, cô có thể cho cháu vào gặp ba cháu một lúc không ạ?" tiểu Vĩnh nói.
Cô gái người làm khó hiểu, trong số người làm ở đây thì làm gì có ai có con nhỏ thế này đâu nhỉ, lại còn là tìm ba, đàn ông làm trong đây đếm trên đầu ngón tay mà toàn người có con lớn hết rồi, đứa bé này có tìm nhầm nhà không nhỉ?
"Cháu có thật là ba cháu ở trong này không?" cô người làm nghi hoặc hỏi lại.
"Ba cháu ở trong này thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-em-cho-toi-them-mot-co-hoi/909884/chuong-54.html