Anh tiến lên bế cậu vào lòng, người làm đứng đó đã hóa đá trước cảnh tượng diễn ra trước mặt rồi, không thể tin được.
"Cậu chủ đây là..." Lâm quản gia nói.
"Đây là con của cháu với Lệ nhi thưa bác." anh trả lời thắc mắc của Lâm quản gia.
Người làm đứng một bên đã bị một trận kích động lớn rồi, đây là con của cậu chủ của bọn họ sao? Đã lớn thế này rồi á? lại còn là con với thiếu phu nhân? Không lẽ thiếu phu nhân của bọn họ về rồi sao?
Những người làm đứng đó chỉ dám suy nghĩ thôi chứ không dám nói ra suy nghĩ của mình, họ sợ nói ra không đúng sẽ bị phạt.
"Giới thiệu với mọi người đây là tiểu Vĩnh là con của tôi với thiếu phu nhân."
Anh nói khi người làm vẫn chưa định thần lại. Nói xong anh bế cậu bé lên trên thư phòng làm việc của mình để lại người làm vẫn còn ngơ ngác không biết nói gì.
"Con tìm được địa chỉ của ba bằng cách nào vậy?" anh vẫn hỏi ra nghi hoặc của mình.
"Ba à, gmail riêng của ba con còn tìm được thì địa chỉ nhà ba có gì khó đâu?" cậu bé thản nhiên nói.
Anh đưa tay đỡ trán, sống 30 năm cuộc đời anh chưa bao giờ sống trong trạng thái nửa bất ngờ nửa sốc như thế này. Đúng là cuộc sống, không gì là không thể.
"Hôm nay con tới đây tìm ba có việc gì sao?" anh hỏi.
"Con tới đây cũng không để làm gì đâu ba, con chỉ muốn tới chơi thôi ba ạ." tiểu Vĩnh nhanh nhảu nói.
"Con thật biết khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-em-cho-toi-them-mot-co-hoi/909885/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.