Mỗi chữ Ngôn Minh viết, tựa như mưa xuân nhỏ phất qua, hạt mưa rơi vào mắt Ngu Điềm, đánh động nội tâm cô.
Ngu Điềm cảm thấy toàn bộ thế giới đều trở nên mềm mại như nước, dịu dàng, mà một ít hạt giống tình yêu kỳ diệu đang âm thầm trỗi dậy, nảy mầm.
Ngu Điềm rất khó tưởng tượng, người đàn ông từ lần gặp mặt đầu tiên đã chưa bao giờ cho mình sắc mặt tốt, lại có thể nói ra lời tình tứ có ý vị như vậy.
Mặc dù đã khép lại sổ lưu niệm trả lại chỗ cũ, nhưng trong lòng Ngu Điềm vẫn còn nổ tung kẹo ngọt, bùm bùm hết đợt này tới đợt khác không cách nào kìm nén, cũng không trí mạng, nhưng ở phương diện nào đó lại có ý nghĩa cực kỳ.
Ngu Điềm đột nhiên nóng lòng muốn nhìn thấy Ngôn Minh, mặc dù rõ ràng chỉ vừa mới tách nhau ra vài phút.
Nhưng chỉ là đi thanh toán thôi, cũng không biết làm gì mà chậm vậy.
Ngu Điềm rõ ràng gấp gáp muốn gặp Ngôn Minh, nhưng lại không muốn rơi xuống thế hạ phong, ra hiện ra dáng vẻ bản thân rất vội vàng không thể rời đối phương, vì thế cố ý đưa lưng về phía quầy thu ngân, vẫn nhịn xuống không nhìn tình huống bên quầy thu ngân, không muốn tỏ ra rất dính người.
Lúc Ngu Điềm được cho là đang chờ đợi mòn mỏi thì Ngôn Minh cuối cùng cũng đi tới bên cạnh cô.
Chỉ là so với Ngu Điềm vừa nhìn thấy anh tim đã đập nhanh, vẻ mặt của Ngôn Minh nhàn nhạt.
Mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-tu-bo-tri-lieu/3597455/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.