Mộng Dao đưa Từ Tuấn lên phòng thay thuốc. Ánh mắt Từ Tuấn vẫn luôn nhìn lấy cô chằm chằm giống như sợ rời khỏi một phút thôi thì cô sẽ bỏ đi mất.
“Từ Tuấn anh đừng nhìn em nữa.”
“À… ừ… Anh xin lỗi.”
“Sao anh lại phải xin lỗi, người nên xin lỗi là anh ta mới phải. Lúc đó hai người đã nói gì với nhau mà xảy ra xô xát?”
“Chúng tôi nói về em. Hình như… lần này Tống Tri Hành đã quyết tâm rồi, anh ta muốn quay lại với em.”
“Anh ta muốn thì em phải quay về cùng với anh ta sao?”
Mộng Dao tỏ thái độ tức giận, còn không thèm quan tâm là bản thân đang khử trùng vết thương cho Từ Tuấn mà dí cồn vào vết thương thật mạnh tay khiến cho anh kêu lên một phát.
“Oái.”
Lúc này cô mới vội vàng hốt hoảng kiểm tra lại vết thương cho anh.
“Em xin lỗi, anh có làm sao không?”
“Suýt chút nữa thì anh là người đầu tiên bị xước da mà thành chảy máu rồi đó.”
“Em xin lỗi.”
Nhìn thấy phản ứng dữ dội của cô khiến Từ Tuấn cảm thấy rất lo lắng. Cô nói cô không còn yêu Tống Tri Hành. Cô nói cô không còn để tâm đến anh nhưng khi nhắc đến anh, cô lại phản ứng dữ dội như vậy.
Thường thì không còn để tâm đến một người nữa thì sẽ không còn bận tâm đến mỗi khi nhắc về người đó. Huống hồ chi Tống Tri Hành đã làm cho cô đau khổ như vậy, nếu như cô không còn chút tình cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-dung-buong-tay-anh-/3479465/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.