Sau hai giờ cuối cùng thời tiết cũng có chuyển biến tốt, sáng sớm anh họ tôi và Tiêu Dật Thần đã chuyển Phó Quân Nhan còn đang hôn mê đi trước. Tôi và cha thì đến đồn cảnh sát làm biên bản, dọc đường đi luôn có những ánh đèn flash đi theo chúng tôi, cha tôi tức giận hét lên mấy câu. Khiến cho hình tượng của chúng tôi càng giống như thiếu nữ và người đàn ông nóng tính (Nguyên văn là cùng người tàn tật, nhưng mình thấy để thế rất thiếu tôn trọng nên mình sửa lại.)…………..
Trong đồn cảnh sát, lần đầu tiên tôi gặp anh của phó đạo diễn. Gương mặt rất giống phó đạo diễn, chỉ là anh ta gầy, không có cái bụng như quả dưa hấu giống phó đạo diễn, thân hình cũng rất cao, tiếng phổ thông cũng không tốt, lắp ba lắp bắp, nhưng vừa nhìn qua cũng biết là người đôn hậu thật thà. Một gương mặt suy sụp tinh thần, nét mặt đau khổ, nhìn về phía tôi với ánh mắt bất lực,tôi thấy anh ta nói chuyện với nhân viên cảnh sát chỉ lắc đầu. Tôi nói lại với nhân viên cảnh sát tình trạng lúc đó, một người đàn ông cao gầy, giống như bị hút khô hết sức lực, ngã xuống đất ôm mặt khóc lớn, ai cũng không ngăn được. Tôi muốn đi tới, nhưng vừa mới bước đi đã bị cha tôi giữ lại, cha lắc đầu một cái với tôi, ánh mắt nhìn về phía bụng tôi, tôi vuốt bụng mình, do dự nhìn về phía người đàn ông cao gầy không còn chút tinh thần nào, cuối cùng tôi cũng không bước tới.diễnđànlêquýđôn.com
Phó Quân Nhan vẫn hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-tinh-yeu/1899542/chuong-58-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.