Cuối cùng Cố Tiểu An cũng tỉnh táo lại, nhưng cậu nhóc bắt đầu ngồi trước mặt tôi lắc lắc cái chân nhỏ, nghiêng ngiêng đầu hát nhạc thiếu nhi, âm thanh của đứa trẻ ngây thơ mà vui vẻ, tôi cảm giác như chân mày của Phó Quân Nhan dù đang ngủ cũng có mấy phần giãn ra trông tự nhiên hơn. Cậu nhóc kia hát một bài lại giơ ra một ngón tay, cuối cùng khi An An hát mệt cũng dừng lại, nghiêm túc cúi đầu nắm chặt ngón tay đếm, sau đó vui vẻ vỗ tay, nghiêng cái đầu nhỏ bê ghế đến ngồi trước mặt tôi, đầu nhỏ dựa vào chân tôi cọ xát. Ôm bình sữa của nhóc phồng má lên uống vài ngụm, sau đó mới nở một nụ cười ấm áp như ánh mặt trời, ngọt ngào hỏi tôi: “Chị ơi, An An hát bảy bài hát đó. Cháu trai có nghe được không chị. Cháu trai nhỏ có vỗ tay khen An An không chị?” Tôi sờ sờ gương mặt nhỏ nhắn của nhóc nói: “Ừ, cháu trai nhỏ nói nó rất vui vẻ, cười khúc khích cả đấy.”
Phó Quân Nhan chưa tỉnh, An An cầm bản vẽ nhỏ của nhóc dùng bút sáp màu nghiêm túc nằm bên cạnh Phó Quân Nhan tô tô vẽ vẽ. Tôi ghé đầu vào muốn nhìn, Cố Tiểu An lập tức thần bí hề hề, nháy nháy đôi mắt to với tôi, cả cơ thể nhỏ bé nhào lên để che đi, nghiêng đầu nhỏ nói: “An An vẽ cháu trai nhỏ, chị không được nhìn.” Tôi cười, sờ sờ đầu cậu nhóc ý bảo nhóc tiếp tục vẽ. Không bao lâu sau nhóc đã đánh ngáp liên tục, chắc là mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-tinh-yeu/1899543/chuong-58-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.