Câu hỏi ngốc nghếch của tôi đã hoàn toàn chọc cười Khang Tử Huyền. Khicười, gương mặt lúc nào cũng lạnh lùng của anh ta bỗng hiện lên sự ấmáp. Tôi ngửi thấy mùi nước hoa thoang thoảng trên người anh ta giống như cảm nhận được hương hoa trong gió xuân nên cũng ngây ngô cười khanhkhách.
Một giây sau, Khang Tử Huyền quay ra phía cửa, khuôn mặttươi cười trong phút chốc trở nên lạnh lùng. Nụ cười tắt ngấm, thay vàođó là người đàn ông với khuôn mặt băng giá. Tôi cũng quay đầu lại theobản năng, nụ cười cũng đông cứng lại.
Phó Thần đứng ở cửa, ánhmắt phức tạp nhìn về phía tôi. Chúng tôi cách nhau vài bước nhưng lạinhư trăm sông ngàn núi, không ai qua được. Nhìn đôi mắt đầy đau khổ củaanh ta, tôi cảm thấy trong tim mình có một góc nào đó đang nhói đau. Cơn say chợt tan biến.
Phó Thần bình tĩnh nhìn tôi rồi lại nhìn Khang Tử Huyền bên cạnh tôi, đôi môi khô mấp máy: “Lượng Lượng, em… muốn kết hôn?”
Nghe hai chữ “kết hôn” thốt ra từ miệng anh ta, tôi không thể không giật mình.
Lúc tình yêu với Phó Thần đang đến hồi say đắm, trong mắt và tim tôi trànngập hình ảnh anh ta. Tôi tự nguyện thay đổi bản thân, muốn vì anh ta mà làm người phụ nữ của gia đình. Tôi từng toàn tâm toàn ý chờ đợi đượclàm vợ của anh ta, từng chân thành tin tưởng vào tình yêu như vậy.
Tôi chưa bao giờ nghĩ đến sẽ có ngày chúng tôi đi đến bước đường này, người anh ta lấy không phải là tôi, người tôi lấy cũng không phải là anh ta.Kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-tieu-thu-gian-diep/71763/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.