Sáng sớm đến trường lại là tiết tự học trăm lần như một. Hôm nay tôi cố ý vờ như không nhìn thấy Giang Ly, thật ra thì trong lòng cũng hơi sợ.Giang Ly thì vẫn lạnh lùng như trước nhưng xem ra quan hệ với Đông Tửkhá tốt, tôi nghe thấy hai người đó hình như đang nói chuyện về PremierLeague[1].
[1] Giải bóng đá ngoại hạng Anh – giải đấu cao nhấtcủa các câu lạc bộ bóng đá Anh. Mùa giải bắt đầu từ tháng Tám đến thángNăm, với 38 vòng đấu và tổng cộng 380 trận đấu. Hầu hết các trận đấudiễn ra vào thứ Bảy và Chủ nhật, chỉ có một vài trận đấu diễn ra vàogiữa tuần.
Tiết đầu tiên là toán. Trước khi vào học, cô bé TốngSướng Nhiên ngồi cùng bàn hôm nay lần đầu tiên nói nhiều như vậy. Khuônmặt nhỏ nhợt nhạt có nét trẻ trung của những người trẻ tuổi, ánh mắtkhông giấu được sự chờ mong, cô bé huých huých tôi, kích động đến mứcnói không được rõ ràng: “Hôm nay, thầy… thầy Thạch về rồi.”
“Ai?” Tôi không thấy hứng thú, lười biếng chống cằm hỏi: “Giáo viên dạy toán không phải họ Ngô sao?”
Cái bà họ Ngô kia không vừa mắt với tôi, năm lần bảy lượt gọi tôi lên trảlời câu hỏi, làm khó dễ tôi trước lớp. Nhưng tôi có hiểu gì về toán đâu, đứng lên một cái là như người câm điếc nên lần nào bà ta cũng bị tôichọc tức điên lên.
“Không, cô giáo Ngô chỉ là giáo viên dạy thaylúc thầy Thạch nghỉ vì bị gãy xương do chơi bóng thôi. Nhưng hôm naythầy ấy về rồi.”
Tôi “ồ” một tiếng nhưng không mấy quan tâm. Tôivừa định cúi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-tieu-thu-gian-diep/71762/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.