Căn phòng khách yên tĩnh chỉ có tiếng Thạch Đầu đang đảo chảo rau. Lúcnày điện thoại của tôi reo lên, là Khang Tử Huyền. Tôi cầm điện thoại do dự không biết có nên nhận cuộc gọi này không. Phi Ca hỏi: “Ai thế?”
“Hả? À… À…”
“Là anh ta hả?” Phi Ca ngồi bật dậy như xác chết sống lại, giật lấy điệnthoại trong tay tôi, nhìn qua rồi nhận cuộc gọi. Kế đó là một tràng bôlô ba la, Khang Tử Huyền còn chưa kịp mở miệng, Phi Ca đã bắn như súngliên thanh, văng hết nước miếng vào mặt tôi.
“Này, anh chính làKhang gì đó đấy hả? Tôi là Phi Ca bạn của Phương Lượng Lượng. Tôi cảnhcáo anh, cách xa Lượng Lượng một chút, đừng hòng giở trò xấu xa với côấy! Mấy trò của thứ công tử bột các anh lão nương xem nhiều rồi, có muốn cũng đừng bao giờ nghĩ đến! Đừng nghĩ mình có nhiều tiền mà đã hay, ởđời vẫn còn có người hơn mình đấy! Hừm!”
Giây phút này, tôi bấtlực nhìn “hộ hoa sứ giả”[1] Phi Ca giận dữ cúp điện thoại. Lần đầu tiêntôi cảm thấy Khang Tử Huyền cũng rất đáng thương.
[1] Nghĩa đen là: người bảo vệ những bông hoa. Trong trường hợp này có thể hiểu là người bảo vệ những cô gái đẹp.
***
Lăn lộn bên ngoài nhiều năm, Thạch Đầu đã hoàn toàn thay da đổi thịt, từmột tiểu thiếu gia mười ngón tay không bao giờ dính nước đã biến thànhcao thủ đầu bếp không thể coi thường. Cậu ta tự tay nấu bữa tối thịnhsoạn đãi tôi và Phi Ca. Bọn tôi không thể không thừa nhận Thạch Đầu tiến bộ hơn hai kẻ mang danh nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-tieu-thu-gian-diep/71764/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.