Dịch & Edit: M2sisters
Tô Dịch Văn đi rồi cuộc sống của Đào Nhạc trong phút chốc như thiếuđi điều gì đó, bây giờ cô mới biết hóa ra cô đã vô tình bị ảnh hưởng quá sâu đậmtừ người đàn ông cầm thú này, tựa như nếu không thấy được tổ hợp gồm cặp kínhviền vàng và đôi mắt hoa đào, thì cả người cô liền mất tự nhiên.
Nghĩ tới chuyện Đào Nhạc cô sống hai mươi mấy năm qua, chưa từng đểý tới bất cứ sinh vật giống đực nào, kể cả ba già trong nhà cũng vậy, đúng làanh thư khó qua ải mỹ nam(*),cho dù anh chỉ là một lão mỹ nam thì cũng thếthôi.
Tuy Tô Dịch Văn đã đi rồi, nhưng trái đất vẫn cứ quay và cuộc sốngvẫn cứ tiếp tục, Đào Nhạc cũng không muốn làm cái gì mà oán phụ khuê phòng, soi gương lấy nước mắt rửa mặt. Nếu mẹ già đã không yêu cầu cô đi làm ở viện kiểmsát, vậy thì cô cứ tiếp tục ôn tập chuẩn bị cho kì thi tư pháp và chương trìnhhọc nghiên cứu sinh vậy.
Thế mà đợi mãi tới khi khai giảng, Tô Dịch Văn cũng chưa quay về, cônhận được điện thoại anh gọi nói là công việc có chút rắc rối, tạm thời vài ngàynữa mới về, bảo cô yên tâm đi học. Hay lắm, Tô Dịch Văn lại thất hứa một lầnnữa, Đào Nhạc muốn phát điên, nhưng ngẫm nghĩ thấy đàn ông ra ngoài làm việcchắc cũng không dễ dàng gì, đành phải thông cảm cho anh.
Cứ như vậy, sau kì nghỉ hè kiêm thực tập tại viện kiểm sát, cô Đàonào đó quay lại trường học, nhìn mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-kiem-sat-vien/1948187/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.