Dịch & Edit: M2sisters
Tô Dịch Văn thấy Đào Nhạc nhìn mình chăm chăm, anh không hiểu, lẽ nàotình huống này làm cô sợ sao?
“Em làm sao vậy?” Tô Dịch Văn hỏi.
Ánh mắt Đào Nhạc di chuyển như con thoi giữa chiếc Audi và người tàixế mặc bộ đồ đen kia, sau đó mới nhìn đến Tô Dịch Văn, cô vội vã kéo tay Tô DịchVăn đi sang một bên, “Lão Tô, anh nói thật cho em biết đi, có phải là đồ hối lộhay không, hay là tham ô vậy?”
Thái dương của Tô Dịch Văn giật giật, sao cô nhóc lại hỏi mấy câu nhưthế này.
“Không có, em đừng có nói bậy.”
Đào Nhạc nhìn anh đầy hoài nghi, “Vậy sao mới đó mà anh đã đổi xe,rồi còn có tài xế riêng nữa, từ khi nào mà anh lại được đãi ngộ thế này, cònnữa, người đó gọi anh là cục trưởng, anh chẳng phải là một kiểm sát viên thôisao?”
Tô Dịch Văn vỗ nhẹ lên má cô, “Anh vốn dự định lúc ăn cơm sẽ nói vớiem, muốn cho em một sự bất ngờ, bây giờ cũng không cần nữa rồi.”
“Có bất ngờ hay không thì để sau mới nói, anh đừng có làm chuyện phạmpháp cho em nhờ!” Đào Nhạc cau mày, vẻ mặt lo lắng, “Không nên thừa nước đục thảcâu đó!”
Tô Dịch Văn nhẹ giọng, “Sự thật chính là bây giờ anh đã không còn làmở phòng công tố nữa mà đã chuyển sang làm ở cục chống tham nhũngrồi–”
“Anh đừng nói với em hai chữ ‘cục trưởng’ kia là chỉ cục trưởng cụcchống tham nhũng nha?”Đào Nhạc tiếp lời anh, đã không còn giữ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-kiem-sat-vien/1948185/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.