Dịch & Edit: M2sisters
Đào Nhạc biết cô đã mất đi kiềm chế, bất chấp cái gì gọi là rụt rèhay hình tượng, nói cô là nữ chính trong tiểu thuyết Quỳnh Dao cô cũng chịu,ngay giây phút Tô Dịch Văn xuất hiện, sự uất ức lẫn nhớ nhung đều bộc phát, côchỉ muốn được ôm lấy anh, ít nhất trên đời này vẫn còn có người đàn ông này hiểucô.
Tô Dịch Văn nhẹ nhàng vỗ vỗ cô gái nhỏ trong lòng, không vội vàng mởmiệng, anh biết cô đã trải qua mấy ngày chẳng dễ chịu gì, nhưng muốn gặp cô cũngphải đợi tới thời điểm thích hợp mới được.
“Tô Dịch Văn anh không có lương tâm, giờ này mới chịu xuất hiện.” ĐàoNhạc dụi dụi đẩu, nhỏ giọng chỉ trích.
Tô Dịch Văn dịu dàng dỗ dành, “Được rồi, là anh sai, em đừng khóc nữađược không nào?”
Đào Nhạc sụt sịt mũi, gật gật đầu, chỉ cần nghe thấy gịong anh cô mớian tâm.
Người lớn trong phòng khách vẫn còn ngây ngốc đứng tại chỗ, chỉ biếtnhìn cảnh một nam một nữ ôm nhau ở bên kia, bọn họ vậy mà lại biết thức thời imlặng.
Mẹ Đào cuối cùng lại nhịn không được, đằng hắng vài tiếng, ý bảo haingười cũng nên có chừng có mực.
Tô Dịch Văn đẩy Đào Nhạc ra, kéo cô nép sát bên cạnh mình, sau đóxoay người nghiêm mặt nhìn mọi người trong phòng nhận lỗi, “Xin lỗi bác trai bácgái ạ, cháu nghĩ mọi người đang hiểu lầm cháu một số chuyện.”
Ba Đào vẫn rất khách sáo, đứng ra hòa giải, “Mọi người đừng đứng mãivậy, ngồi xuống rồi nói chuyện, tiểu Tô cũng ngồi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-chao-kiem-sat-vien/1948190/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.