Lúc Tạ Lâm thẫn thờ bước ra khỏi khu biệt thự cao cấp thì trời đã sập tối. Y đưa mắt nhìn dòng xe cộ đông đúc đang nối đuôi nhau di chuyển trên đường lớn, rốt cuộc vẫn chọn cho mình một lối đi nhỏ tách biệt trên vỉa hè. Có lẽ, so với sự thoải mái dễ chịu khi ngồi trong chiếc ô tô sang trọng có người cầm lái thì cảm giác tự thân vận động, độc hành giữa đêm đen vẫn hợp với y hơn. Bởi lẽ, chỉ cần hòa mình vào bóng tối thì y không cần phải đeo lên lớp nguỵ trang mang tên vô tư và vui vẻ. 
Chiếc điện thoại nằm yên trong túi quần bỗng chốc đổ chuông. Tạ Lâm nhìn lướt qua cái tên hiện lên trên màn hình, khóe môi khẽ nhếch, vui mừng thì ít mà chua chát thì nhiều. 
"Tôi nghe." Y nhấc máy, giọng nói có phần lãnh đạm khác hẳn với ngày thường. 
"Tử Lâm, số tiền lần trước con đưa cho dì để mua thuốc cho ba con đã dùng hết rồi. Tuần sau là phải đến bệnh viện tái khám, con xem...có thể gửi về nhà thêm một ít nữa được không?" Đầu dây bên kia truyền đến thanh âm van nài mềm mỏng. Người phụ nữ này chẳng xa lạ gì mà chính là mẹ kế của Tạ Lâm - Lý Huệ Trân. 
"Tiền? Chẳng phải nửa tháng trước tôi đã gửi về nhà rồi sao?" Y nhíu mày, nghi hoặc hỏi. 
"Bao nhiêu đó không đủ." Lý Huệ Trân buồn rầu than thở. 
Tạ Lâm lại đỡ trán bật ra tiếng cười lạnh. 
"Gần 50 triệu xài trong nửa tháng mà vẫn không đủ? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xieng-xich-cuong-si/3737088/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.