6.
Phụ Thần không thể không đứng ra giải quyết ổn thỏa, để chúng ta cùng lúc làm đại đệ tử.
"Ta" rất không hài lòng về điều này, hẹn Xích Qua ở Nguyệt Hưu Nhai quyết một trận tử chiến.
Xích Qua đã đến.
Nhưng trên mặt lại có vết thương.
"Ta" nổi giận đùng đùng: "Ai làm ngươi bị thương?"
Xích Qua cười cợt nhả: "Sao thế, khuôn mặt anh tuấn này của ta bị thương, ngươi thấy đau lòng à?"
"Mặt của ngươi, sao có thể để người khác đánh?"
"Ta" hung hăng rút trường kiếm ra: "Dẫn đường! Bản nữ thần đi báo thù cho ngươi!"
Hắn lại cười càng rạng rỡ hơn.
"Dẫn đường đi!"
"Ta" sốt ruột: "Xem ta có băm vằm hắn ra thành tám mảnh không!"
"Không phiền nữ thần tự ra tay, tiểu thần bất tài, đã băm vằm tên yêu quái đó thành tám mảnh rồi."
Ánh mắt Xích Qua lưu luyến trên người "ta" rất lâu.
Trong con ngươi phản chiếu ánh trăng tròn, tựa như minh châu tỏa sáng, ánh quang lấp lánh.
...
Trước đây không thấy, bây giờ đứng ngoài xem, ánh mắt của tên Xích Qua này nhìn "ta", sao lại kỳ quặc đến vậy? Không biết tại sao, bên tai ta lại vang lên giọng nói của Ban Ban:
"Thượng thần và người, là mối quan hệ tuẫn tình đó!"
Ta lắc lắc đầu, vứt cái âm thanh hoang đường đó ra khỏi đầu.
Lẽ nào là ở trong mộng cảnh của Xích Qua quá lâu rồi?
Sao ta lại trở nên không đứng đắn giống hắn vậy.
Trận quyết chiến này, dĩ nhiên là không thể diễn ra được.
Dù cho Xích Qua nói vết thương của hắn không có gì đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-qua-vong-tinh-ha/4640701/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.