5.
Ta lưỡng lự một thoáng giữa việc tiếp tục lấy Bổ Thiên Thạch và đi tìm Xích Qua.
Chỉ một thoáng đó thôi, ta cũng đã bị hút vào trong.
Sau khi vào cảnh giới, những người khác đều biến mất không thấy tăm hơi, cảm giác của ta cũng bị ngăn chặn, chỉ giới hạn trong một khoảng trời đất nhỏ bé này.
Chỉ có Ban Ban từng ký khế ước với ta, ta dựa vào đó mà triệu hồi nó đến bên cạnh.
"Nữ quân."
Ban Ban quan sát môi trường xung quanh, hoang mang nói:
"Nơi này và Phạn Sanh Cảnh trong ấn tượng của ta khác nhau một trời một vực."
"Đừng nói là ngươi, ngay cả ta cũng chưa từng thấy Phạn Sanh Cảnh có bộ dạng này."
Ta nhìn dòng tinh hà gợn sóng dưới chân, trông như đang suy nghĩ gì đó:
"Lẽ nào tên này ghen tị ta là nữ thần sinh ra từ tinh hà, nên mới biến cái vỏ rùa của mình thành bộ dạng này?"
"Nữ quân, về điểm này thì người hiểu lầm Xích Qua Thượng thần rồi!"
Ban Ban nghiêm nghị nói: "Thượng thần và người, là mối quan hệ tuẫn tình đó!"
"..."
Ta nhịn đi nhịn lại, mới không dùng quạt gõ vào cái đầu không được thông minh cho lắm của Ban Ban.
Linh lực trong Phạn Sanh Cảnh hỗn loạn điên cuồng.
Lộn xộn không có quy luật, khó mà phân biệt phương hướng.
Ta và Ban Ban đi suốt nửa ngày, nhưng không thấy bất kỳ thay đổi nào.
Nơi tầm mắt có thể chạm tới, vẫn là một dải tinh hà mênh mông.
"Để lâu sẽ sinh biến, có lẽ ta nên tiếp tục lấy Bổ Thiên Thạch."
Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xich-qua-vong-tinh-ha/4640700/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.