Sáng đầu tuần, đang định vào cổng trường thì hai nữ sinh đang sải bước cùng nhau bỗng dưng khựng lại.
Tố Nhã hai mắt mở to, huýt vai Chu Diễm Tinh hất cằm về phía trước.
Tần Tử Sâm đưa Lục Hiểu Lam đến trường. Mặc kệ thái độ ghét bỏ của Lục Hiểu Lam, cách cửa kính xe còn thân mật đưa tay ra xoa đầu cô.
Chu Diễm Tinh không nghĩ nhiều nhanh tay lấy điện thoại ra chụp lại.
Vừa lúc có điểm kiểm tra, cô ta chỉ đủ qua môn, đang không biết về ăn nói với Chu Bửu Nghị như thế nào thì ông trời lại cho cô thấy cảnh này.
Tố Nhã không dấu được xúc động, chỉ nhìn từ xa mà đã nhỏ cả dãi.
Đây không phải là dòng xe cao cấp sao? Đẹp quá đi!
“Đó là ai thế?”
Chiếc xe nổ máy lao vút đi chỉ còn lại làn khói trắng, Chu Diễm Tinh nhếch miệng, giọng điệu đầy khinh khi.
“Hẳn là người bao nuôi chị tớ đi”
“Bao nuôi chị cậu á”
Chu Diễm Tinh còn cố tình thở dài, giả vờ than vãn.
“Đã lâu chị không động tới tiền sinh hoạt ba cho… thì ra là được người khác bao nuôi… có khi còn tệ hơn… lại là người tình bí mật cũng nên…”
“Cậu biết đó… những người đàn ông thành đạt đều thích sinh viên trẻ đẹp… haizz… ba tớ mà biết chắc chắn sẽ không tha cho chị ấy…”
Còn có lão già Lục Bỉnh Quý kia nữa, ông ta có còn yêu thương đứa cháu ngoan này nữa hay không.
Chu Diễm Tinh càng nghĩ càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-vo-nhu-mang/3595365/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.