Trãi qua 3 ngày thi căng thẳng, những tưởng sẽ có ngày cuối tuần thoải mái nghỉ ngơi nào ngờ cũng không được yên thân.
Lục Hiểu Lam nhìn thấy chiếc xe quen thuộc trước mắt, đầu đầy vạch đen.
Đây là âm hồn không tan???
“Đến đây làm gì?”
Tần Tử Sâm liếc xéo Lục Hiểu Lam, quan sát biểu tình trên mặt cô.
Bộ dáng này của cô giống như là sủng vật bị nhét vào mồm đồ ăn mình không thích, trên mặt viết rất rõ ràng 6 chữ “tôi không vui khi gặp anh”.
Nhưng Tần Tử Sâm vẫn chu đáo giúp cô mở cửa xe, giọng điệu ngay thẳng.
“Đón em đi chụp ảnh cưới”
Lục Hiểu Lam hiếm khi tỏ vẻ khó chịu.
“Có thể ghép hình mà”
Tần Tử Sâm nhíu mày.
“Kết hôn là chuyện quan trọng cả đời, không thể qua loa”
Lục Hiểu Lam chớp mắt, gương mặt không cảm xúc.
“Tôi với anh kết hôn chỉ là trên danh nghĩa, về mặt tình cảm thì tuyệt nhiên không có.
Còn về việc đồng ý hôn sự này, tôi chỉ muốn làm ông ngoại tôi vui, không có ý gì khác, càng không có hứng thú với anh.”
Tần Tử Sâm nghe cô dõng dạc tuyên bố không có hứng thú với mình, sắc mặt nháy mắt trở nên u ám.
“Như vậy cũng không được qua loa, cái gì người khác có em cũng phải có”
Phản đối vô hiệu, Lục Hiểu Lam đưa mắt nhìn ánh chiều tà đỏ rực nơi góc chân trời nhíu mày.
“Thần kinh à, mặt trời sắp lặn đến nơi rồi còn chụp choẹt cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-vo-nhu-mang/3595364/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.