Lục Hiểu Lam hít sâu một hơi ổn định lại cảm xúc rồi mới vào phòng.
Trên diễn đàn vẫn đang bàn luận sôi nổi.
Đó là bức ảnh Chu Diễm Tinh chụp trộm, cô ta đăng lên với tiêu đề nhạy cảm như: Nữ thần được bao nuôi, Hình tượng nữ thần nháy mắt sụp đổ, Vòng lẩn quẩn của giao dịch tình tiền.
Rất nhiều bình luận tiêu cực về cô.
“Bày ra dáng vẻ lạnh lùng làm gì, cũng phải bán thân thôi”
“Nữ thần gì chứ… học bá gì chứ… có thể che đậy được bản chất hồ ly tinh trong người không?”
“Chắc chắn là có hiểu lầm gì đó… hoa khôi không phải là người như vậy.”
“Uổng công xin ảnh cô ta rồi”
“Không biết đã dụ dỗ được bao nhiêu đàn ông nữa”
Lục Hiểu Lam chỉ cười khẽ, thao tác thuần thục trên máy tính, một lát sau những bài viết như trên đều bị gỡ xuống.
Cảnh Nghị bên kia đại dương không hay biết gì, nếu biết Lục Hiểu Lam tự mình ra tay có lẽ sẽ toát hết mồ hôi.
Tổ tông này nổi tiếng lười biếng, ai có mặt mũi lớn như thế, có thể khiến cô tự mình ra tay.
***
Thẩm Chỉ Nhược vẫn đang tích cực bình luận tẩy trắng cho cô trên diễn đàn trường.
Bỗng dưng màn hình chóp nháy một cái, bài viết mất tiêu.
“Ơ… bài viết đâu rồi?”
Lục Hiểu Lam lắc lắc cổ chân, đắc ý nhướng mày.
“Tớ dùng tài khoản amin xóa rồi”
“…”
Được rồi, cậu trâu!
Lưu Hinh Nhi tò mò, thấy tâm trạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-vo-nhu-mang/3595366/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.