Từ Thiên Tân để đi tới tỉnh khác phải băng qua một khu rừng. Người ta thường gọi nó là khu rừng Khởi Nguyên bởi lẽ nó mang trong mình rất nhiều mỏ tài nguyên và cảnh đẹp mà từ khi thiên nhiên tạo ra nó cho tới nay vẫn chưa hề đổi thay. Trong khu rừng có một ngôi làng người dân quen gọi là làng Tiều Phu. Các bác các ông không vợ con gì thì thường sẽ lên đây sống, cách vài ba ngày sẽ lại xuống núi một lần trao củi lấy thực phẩm và đồ gia dụng để duy trì cuộc sống. Nhưng gần đây thổ phỉ hoành hành khiến cho họ không dám rời khỏi làng đi đốn củi. Làng tiểu phu không duy trì việc cung cấp củi cho người dân thì sẽ sớm không còn nguyên liệu đốt duy trì các hoạt động trong thành phố trực thuộc thành nữa.
- Vị lang quân đây, chúng ta sẽ phải ở dưới hầm trong bao lâu nữa?
Nam Án tháo miếng khăn ướt bịt nửa mặt mình xuống, đáp.
- Không lâu nữa đâu. Theo lý mà nói người dân làng tiều phu đã hơn 10 ngày chưa xuống núi, vừa hay là thời điểm thích hợp cho bọn thổ phỉ tấn công.
Nhóm quân của Cẩn Duật và Ân Điểm cũng đã phục kích hai bên mé làng. Còn nhóm quân của Liễu Trọng Khanh giờ đang thủ dưới núi. Theo kế hoạch thảo luận sẵn thì họ từ sớm đã cho người dân trong làng di tản xuống núi từ đêm hôm trước. Làn sương khói vây quanh núi đến nửa đêm hoà với sương càng trở nên dày đặc hơn. Mỗi người đều bịt nửa mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-thuong-ta-ngai-du-kha-nang/2921840/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.