Bàn tay hắn ve vuốt cơ thể cậu, Nam Án rùng mình. Khuôn mặt của đối phương tựa hồ như muốn cuốn cậu sâu vào trong hơi men vậy, say mãi không dứt. Cẩn Duật trước mắt cậu quyến rũ đẹp đẽ biết bao nhiêu... cho dù cậu biết bản thân không được phép mơ tưởng đến hắn thì vẫn mê mẩn không thôi.
Nam Án vòng tay ôm lấy cổ Cẩn Duật. Nụ hôn ngọt ngào vương vấn trên môi, mê man mãi. Bên tai ngỡ như có tiếng thì thầm.
" Nam Án, tâm ta duyệt ngươi"
(...)
Cậu bừng tỉnh, đầu truyền tới cơn đau giữ dội, mồ hôi ướt đẫm áo. Một bên tay bị bó chặt vẫn làm cậu khó chịu. Cậu vừa mơ thấy cái gì vậy chứ? Là mộng...? Hạ mắt nhìn xuống bên dưới của bản thân lại càng khiến cậu cảm thấy xấu hổ. Ngước ra ngoài trời, đã là canh ba rồi. Nam Án vô thức đưa tay chạm lên môi, chân thực đến kì lạ, từng tế bào trên cơ thể cậu vẫn còn đang xao xuyến cảm giác đó.
- Ngươi định đi đâu thế?
Ngay khi cậu vén màn che muốn ra ngoài rửa mặt thì nghe tiếng nói. Nam Án quay lại, chắp tay hành lễ.
- Thỉnh an Liễu lang quân, ngài khuya ấm. Nô gia có chút khó ngủ nên muốn đi tẩy trần qua loa chút.
- Thế lại vừa hay, Tiêu lang quân vừa đi từ trại luyện binh về, ngươi tới kì lưng cho y đi.
Câu nói của Liễu Lan Đình khiến Nam Án đơ cả người ra, mặt thoáng đỏ lên.
- Nô đã hiểu, đa tạ lang quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-thuong-ta-ngai-du-kha-nang/2921839/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.