Quân của triều đình đóng trại cách biên giới chỉ 1 dặm đường. Chỗ này dân cư thưa thớt, lui ra xa 30 dặm về hướng Tây Nam là nút giao của dòng sông Thượng Kỳ và Hạ Kỳ, nó cũng là biên giới ngăn cách giữa An Nam và Đông Khánh. Từ trại do quân của triều đình đóng cũng có thể nhìn thấy vị trí đóng trại của bên Trung Chiếu. Cả hai bên vẫn đang trong vị trí thủ thành.
- Ngươi có chắc là chúng sẽ không dám vượt biên không?
Ân Điển vừa chui người lại vào xe ngựa, vừa quay qua hỏi cậu. Cả 4 người Tiêu Cẩn Duật, Ân Điển, Liễu Lan Đình và Nam Án vẫn đang trên đường đến thành Nam Dương. Nam Dương là một trong ba thành thuộc tỉnh Thiên Tân, đây cũng được xem là thành gần biên giới nhất. An Nam Quốc chia ra thành 3 tỉnh và 1 quận. Lần lượt là tỉnh Hoà An, tỉnh Sơn Trúc, Tỉnh Thiên Tân và Quận Tước. Một tỉnh có từ hai đến ba thành, lấy một thành làm thủ phủ của tỉnh. Thủ phủ của thành Thiên Tân là thành Hứa. Từ thành Hứa tới thành Nam Dương mất 3 ngày 2 đêm đi đường núi.
- Nô chắc chắn với lang quân. Dù cho chúng có quen với rắn độc thì việc đi lại giữa một đồng rắn như thế vẫn là khó khăn, chưa kể đó còn là một đội quân.
Nam Án từ tốn đáp, hạ đôi mắt xanh lên bản đồ. Thấy cậu chỉ chăm chú nhìn về phía nửa bên trái của bản đồ, nghĩa là địa phận Đông Khánh xưa và toàn bộ lãnh thổ Mông Cổ nay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xem-thuong-ta-ngai-du-kha-nang/2921838/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.