Một đống trái cây trong lòng bàn tay lớn, kỳ thật cũng không phải là nặng lắm.
Nhưng mà, vì sao hắn lại cảm thấy đống trái cây này nặng trịch……. Không phải, là lòng hắn cảm thấy nặng trĩu.
Huyên Trữ, tay chống cằm, tủm tỉm cười nhìn hắn ăn trái cây.
Khuôn mặt hắn không còn cảm giác lạnh lùng nữa, ngược lại thoạt nhìn cảm thấy rất thân thiết dịu dàng, như vậy nàng cảm thấy khoảng cách giữa bọn họ thật gần gũi.
Bất tri bất giác, nhìn nàng có chút thất thần, khoé môi hiện lên nụ cười hạnh phúc ngọt ngào.
Thấy nàng nhiệt tình chăm chú nhìn mình, Hắc Khi Phong đang ăn trái cây cảm thấy như mắc nghẹn ở cổ, nuốt vào không được nhổ ra cũng không xong.
Do dự một lúc, hắn ngước lên nhìn nàng, khuôn mặt tuấn tú hiện lên dáng vẻ không được tự nhiên.
“Ách……. Huyên nhi, nàng đừng như vậy nữa…….Ừm, đừng nhìn ta như vậy nữa, nàng không muốn ăn trái cây à?”
Nàng nhướng mi, thản nhiên cười khẽ, vươn tay lấy một quả, cắn một ngụm, tiếng vang lên khi ăn nghe vào tai có cảm giác rất ngon miệng.
“Trái cây này ăn rất ngon đúng không?”
Đối với lời nói của nàng, hắn có chút chưa phản ứng kịp, sửng sốt một lúc mới lên tiếng trả lời:”Ừ.”
“Vậy thì được rồi, sau này mỗi ngày ta sẽ đi hái trái cây về cho chàng ăn.”Huyên Trữ sảng khoái lớn tiếng hứa hẹn.
“Không…….”
Hắn mới định cự tuyệt, nàng giành trước một bước đánh gãy lời của hắn: “Không cho phép từ chối.”
Đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2001919/quyen-6-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.