Thật vất vả thu hồi cảm xúc, Huyên Trữ lấy tay định lau nước mắt, nhất thời lại quên rằng tay mình đang bị thương.
“A……”Mới chạm vào, đau đến nỗi nàng kêu ra tiếng.
Nghe được tiếng kêu, Hắc Khi Phong vội vàng hơi đẩy nàng ra để xem xét tình hình của nàng.
Sau khi biết được nguyên nhân tại sao nàng kêu đau, hắn bất đắc dĩ khẽ trách: “Chạm vào vết thương đau à, như thế nào lại không cẩn thận như vậy chứ, biết rõ tay bị thương như thế mà còn lộn xộn.”
“Người ta cũng chỉ trong nhất thời quên thôi.”
Hắn lắc đầu, lấy ống tay áo nhẹ nhàng giúp nàng lau sạch nước mắt trên mặt.
Huyên Trữ cảm thấy rất ngọt ngào khi hưởng thụ sự chăm sóc dịu dàng của hắn, đột nhiên nhớ tới diều muốn hỏi hắn: “Đúng rồi, vết thương của chàng vừa mới lành, vì sao mà đã chạy ra ngoài rồi?”
“Vết thương của ta cũng gần khỏi rồi, cho nên muốn đi ra ngoài một chút, thuận tiện bắt mấy con cá về làm đồ ăn, mấy ngày hôm nay đều ăn trái cây, mà hình như nàng cũng đâu có quen ăn như vậy.”
Nghe hắn nói, lúc này Huyên Trữ mới nhìn xung quanh thấy dưới suối có mấy cần câu cá, phản chiếu dưới nước, vẩy cá loè loè tỏa sáng.
Nàng chuyển mắt nhìn hắn, trong lòng cảm thấy khó hiểu: “Chàng làm sao mà biết ta không quen ăn chay?”
Đôi môi của hắn gợi lên một nụ cười thuần hậu, chậm rãi nói: “Con gái phải ăn ngon một chút, mới có vài ngày thôi, nhìn nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-vuong-tuyen-hau/2001917/quyen-6-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.