Chiếc xe dừng lại trước cổng nhà Hạ, Lâm nhanh chóng xuống xe đỡ Hạ:
Cẩn thận một chút!
Anh làm ơn đừng xem em như con nít vậy?
Anh khẽ vòng tay qua eo cô:
Thì em chẳng là con nít thì gì!
Anh!
Thôi nào vào nhanh lên, trời bên gió lắm, em sẽ bị cảm đó!
Anh!
Đưa Hạ vào nhà thật cẩn thận, anh dìu cô nhẹ nhàng từng bước lên bậc thang:
Cẩn thận một chút!
Sau khi đặt cô nằm xuống giường anh khẽ kéo nhẹ cái chăn đắp cho cô, ánh mắt nhìn cô nhẹ nhàng:
Em ngủ chút đi! Cho khỏe!
Ừm!
Lâm định rời đi, thì Hạ kéo tay anh lại:
Anh đừng đi mà!
Lâm lại ngồi xuống thành giường:
Sao vậy?
Anh! Anh có thể ở lại cho đến khi em ngủ không?
Ùm! được!
Anh nằm đi, anh ôm em, kể chuyện cho em nghe, em laai rồi không nghe kể chuyên rồi!
Em!
Thôi nào anh nằm đi!
Lâm nằm xuống cạnh Hạ, Hạ lại giống như ngày trước, cô gối đầu lên tay anh, nép đầu vào ngực anh, hồi trước mỗi lần cô khó ngủ là Lâm lại ôm cô vào lòng, kể chuyện cho cô nghe và thế là chẳng mấy chốc cô đã chìm vàogiấc ngủ. Lâm lúc này đã ôm chặt cô vào lòng, hơi ấm từ cơ thể Hạ truyền sang cho anh, rất ấm áp, anh thực sự rất lãnh lẽo trong suốt sau nămqua, anh khẽ vuốt nhẹ lưng cô, kể lại những câu chuyện hồi trước anh hay kể, trong phút chốc anh như quên mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-anh-em-co-nho/2876968/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.