Sáng sớm hôm sau, hai người đã bị bà nội đánh thức từ sơm, Lâm thì đã quenvới việc dậy sớm, nhưng còn Hạ thì cứ ngáp ngắn, ngáp dài, họ không ănsáng mà đi luôn, trên xe Hạ cố che đi những cơn ngáp của mình:
Sao thế cháu buồn ngủ lắm sao?
Dạ! Không đâu bà!( Hạ không muốn bị bà chê cười)
Sao lại không nói thật, gì chứ ngủ nướng là sở trường của cô ấy đó bà( Lâm chọc Hạ)
Anh! Anh không giữ chút thể diện nào cho em cả!
Sao lại phải vậy chứ? Bà nhờ cô ấy có nhiều tật xấu lắm bà ạ, như là..
Lâm chưa kịp cất tiếng, Hạ đã nhoài người lên đánh nhẹ vào người Lâm:
Anh! Anh không được nói!
Bị Hạ đấm nhẹ vào người, Lâm vẫn giữ nụ cười trên môi, anh bỗng nắm chặt tay Hạ hôn nhẹ một cái:
Thôi được, anh không nói nữa được chưa bà xã!
Bà xã, nghe hai từ đó nó khiến Hạ có chút vui, nhưng ngay sau đó rụt tay lại, ngồi xuống ghế:
Anh! Lo lái xe đi!
Lâm nhìn qua kính thấy Hạ có chút bối dối, ngại ngùng, dáng vẻ rất đáng yêu, Lâm cũng nở một nụ cười nhạt trên môi:
Ok!
Chiếc xe nhanh chóng rời đi, ngôi chùa khá xa, đường đi cũng khá xấu, rất gập gềnh, sóc nữa, mãi mới đến nơi. Dắt bà lên trên bậc thang lên cửa chùa:
Bà! Cẩn thận!
Hạ đỡ bà nhẹ nhàng, Lâm cầm theo túi đồ đi đằng sau:
Sao mà bà mang nhiều đồ quá vậy?
Lâm khẽ càm ràm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-anh-em-co-nho/2876843/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.