Tại nhà riêng của Hạ.
Hạ vừa mới mở choàng đôi mắt, sau một giấc ngủ dài, khẽ dụi mắt cho tỉnh,mỗi buổi sáng Hạ đều thấy rất mệt mỏi, nhưng mỗi ngày trôi qua thì ngàyhết hạn cái thỏa thuận quỷ quái đó càng mau đến, Hạ không thể nào gụcngã được, sốc lại tinh thần Hạ bước xuống giường, sau khi thay đồ xong,bước xuống nhà, Lâm đang ngồi uống cafe, hạ ngồi vào bàn, khuôn mặtxanh xao, gầy gò mệt mỏi của hạ khiến Lâm lo lắng:
Sao dạo này! Anh nhìn em ốm vậy, em mau đi khám bác sĩ đi!
Không! Không cần đâu!
Em! Sao lại cứ ngang ngạnh như vậy chứ?
Hạ không nói gì, Lâm cũng không thể quát mắng Hạ, khi nhỏ Phương bát cháolên, Hạ mới chỉ mùi thôi mà đã phải chạy ngay vào nhà vệ sinh, nôn không ngừng, Lâm cũng chạy vào, vỗ lưng Hạ:
Không sao chứ?
Không!
Khẽ lấy giấy lau mồm, Lâm sốc người Hạ lên:
Sao em ngang quá vậy? ốm như vậy mà không chịu đi bác sĩ!
Lâm rất giận giữ, tay anh ghì chặt tay Hạ khiến Hạ đau nhói:
Buông ra! Anh làm em đau quá!
Đi! Đi theo anh, anh đưa em đi bác sĩ!
Không! Em không đi!
Em!
Lâm giận giữ lắm, nhưng Hạ vẫn cương quyết, Hạ định rời đi, nhưng Lâm kéotay lại, Hạ vẫn cố giật ra, Lâm không kéo nữa, Hạ mất đà ngã xuống sàn,cánh tay rơm rớm máu, cố bịt lại:
Em! Em không sao chứ?
Không! Anh không cần quan tâm đâu!
Sao em ngang vậy?
Anh! Mặc em!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xa-anh-em-co-nho/2876844/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.