🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bùi Nghiêu tức giận đến mức người đàn ông phải quỳ dưới chân anh cầu xin tha thứ.



"Anh Bùi, tôi hứa sẽ không dám nữa."



"Anh tha cho tôi lần này, hôm nay tôi về sẽ gom tiền cho anh."



"Tôi lấy của anh hai triệu, tôi sẽ trả lại cho anh bốn triệu. Làm ơn, tôi thực sự không thể chịu đánh thêm được nữa."



Trong khi cầu xin tha thứ, người đàn ông vùng vẫy dưới bàn tay của Bùi Nghiêu.



Có lẽ Bùi Nghiêu cũng mệt mỏi vì đánh nên mới buông cổ áo người đàn ông ấy, đạp một cái lên mặt người đàn ông:



"Bây giờ mày mới biết sợ à? Ban đầu sao mày không sợ đi? Mày muốn moi tiền của tao mà mày không thử nhìn lại xem mạng mày có đủ lớn hay không?



Khúc Tích nhìn cảnh tượng trước mắt thì há hốc mồm, người phục vụ ở bên cạnh chú ý tới mắt cá chân của cô, hạ giọng hỏi:



"Chị ơi, chân chị không sao chứ?"



Khúc Tích định thần lại, nghe người phục vụ, liếc nhìn mắt cá chân đang chảy máu của mình, không lên tiếng, một chân nhảy lò cò về lại phòng riêng của mình.



Đúng là buồn cười!



Cô sắp mất mạng rồi, làm sao còn quan tâm đến cái mắt cá chân nhỏ xíu này?



Khúc Tích với thế kim kê độc lập vẫn còn sốc khi trở lại phòng riêng, nhìn thấy Khương Nghênh đang chơi điện thoại di động trên ghế sofa, mím môi nói:



"Nghênh Nghênh, cậu nhìn tôi chút đi!"



Nghe vậy, Khương Nghênh nhướng mi, nhìn qua:



"Sao?"



Khúc Tích

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539431/chuong-164.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vưu Vật
Chương 164: Tiếc mạng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.