Câu nói này của Châu Dị là chân thành hay là giả tạo đương nhiên Khương Nghênh biết rõ.
Nhưng hiện giờ hai người đang ở ngoài cổng nhà họ Châu, Khương Nghênh không muốn vì chút chuyện nhỏ này mà tranh cãi với anh.
Khương Nghênh quay sang nhìn Châu Dị, không nói tiếp cũng không phản bác, thản nhiên bước đi.
Khi Khương Nghênh và Châu Dị bước vào phòng khách nhà họ Châu, Châu lão gia đang nói chuyện với Châu Diên.
Châu Diên ngồi ngay ngắn, có vài phần thúc ép trong phong cách nho nhã. Ngồi bên cạnh anh là một cô gái trông có vẻ hơi nhút nhát, trước sau vẫn nhìn xuống sàn nhà, khúm núm khép nép trước các câu hỏi của cụ Châu.
So sánh hai người, Châu lão gia vẻ mặt thản nhiên, trông vô cùng bình thản. Thư thái bê ly trà uống, thi thoảng lại hỏi đôi ba câu. Nghe cô gái và Châu Diên trả lời thì gật gật đầu. Không nhận ra được là ông hài lòng hay là không hài lòng.
Châu Dị ôm em Khương Nghênh vào cửa, người giúp việc vội bước đến giúp hai người đổi dép.
Khương Nghênh lạnh lùng nói cảm ơn rồi khom lưng đổi dép.
Châu Dị thấy cô khom lưng, bày tay đang ở trên eo cô bóp bóp eo, mỉm cười, nói với giọng chỉ đủ để hai người nghe.
"Để anh."
Khương Nghênh vừa khom người, nghe nói bèn ngẩng lên nhìn.
"Hử?"
Khương Nghênh vừa dứt lời, Châu Dị đã khom xuống, một chân ép đến gần trước mặt cô, từ xa nhìn như thể anh đang quỳ vậy.
"Sau này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuu-vat/3539349/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.