"Mẹ, cô ấy là Mộc Mộc, là bạn gái của con."
Một câu giới thiệu bình thản của Trác Siêu Nhiên, lực sát thương cũng không kém bom nguyên tử là bao nhiêu, làm choMộc Mộc hồn siêu phách tán. Cô vốn tưởng rằng Trác Siêu Nhiên không dám hứa hẹn cho cô gì về tương lai, sẽ không dám thừa nhận quan hệ của mình với gia đình, cho nên muốn vụng trộm trốn đi, để tránh anh xấu hổ không biết giới thiệu thế nào. Cô lại không nghĩ được, anh sẽ thản nói ra quan hệ của hai người như vậy.
Cô nhìn người đàn ông trước mặt, khuôn mặt cô yêu nhất, bờ vai rộng lớn, có thể đứng phía trước vì cô mà che chắn gió mưa, người đàn ông tốt như vậy, cô lại đáp trả cho anh sự phản bội tàn nhẫn nhất.
Trác phu nhân thản nhiên gật đầu, trên mặt ngoài kinh ngạc cũng không nhìn ra phản ứng gì đặc biệt. "A, mời ngồi."
Trác Siêu Việt che miệng ho nhẹ một tiếng, Mộc Mộc lặng lẽ liếc hắn, thấy hắn hất cằm về phía bàn nước.
Cô lập tức hiểu ra, "Không sao, cô cứ ngồi đi, cháu đi rót nước sôi pha trà."
Ôm phích nước rời khỏi phòng bệnh, cô đổ đầy, sau đó lại lòng vòng ngoài hành lang một lát, khi thấy phòng bệnh không còn tiếng nói chuyện mới yên lặng đi vào. Không biết Trác Siêu Nhiên đã nói gì, khuôn mặt Trác phu nhân càng thêm nghiêm túc, Trác Siêu Việt quay lưng đứng ngoài cửa sổ, nét mặt nhìn nghiêng phảng phất u buồn...
Khó khăn thu lại ánh mắt, cô lấy ra hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-qua-loi-tri-gio-mang-ky-uc-thoi-thanh-nhung-canh-hoa/2162738/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.