“Hâm Lỗi, tôi không ngờ cậu lại yêu em gái tôi.” Trần Dự Lâm đang ngồi đốidiện với Nhung Hâm Lỗi nói, đây là câu nói đầu tiên của người bạn tốtlâu rồi không gặp mặt của Nhung Hâm Lỗi.
“Ừ, không được sao?”Nhung Hâm Lỗi nhàn nhạt liếc mắt nhìn hắn, không thay đổi sắc mặt nhìnngười đã từng là bạn thân của anh hỏi lại.
Trần Dự Lâm đặt haitay lên bàn ngẩng đầu nhìn anh: “Cậu có thể cho em gái tôi một gia đìnhhoàn chỉnh ư?”. Giọng nói vẫn ôn hòa nhưng trong ánh mắt hắn đã có chút lạnh lùng. Cho dù hai người nói chuyện có khách sáo như thế nào thì bây giờ không khí giữa hai người vẫn gương cung bạt kiếm.
“Tôi có thể hay cũng không phải do cậu quyết định, hơn nữa cậu nghĩ có thể bùđắp những tổn thương Tiểu Cẩn trước kia phải chịu ư, cậu làm được sao?”Nhung Hâm Lỗi không nóng không lạnh phản bác.
“Cậu căn bản làkhông làm được, cậu quên thân phận bây giờ cậu là gì sao, nếu tổ quốc có chuyện gì hay có nhiệm vụ khẩn cấp, tổ quốc lên tiếng gọi thì Tiểu Cẩnphải làm sao, con bé có thể chịu được cú sốc ấy lần thứ hai không? Cậukhông quên năm đó ba tôi vì sao mà hy sinh chứ?” Hắn cố ý nói chuyệnnày, nói xong bưng ly cà phê lên nhấm nháp.
“Tôi cảm thấy cậulo lắng quá mức, không cần tự cho mình là đúng thay cố ấy quyết định tất cả ội chuyện, chuyện cậu quyết định chưa chắc là những chuyện cô ấymuốn, mà bây giờ cậu nói chuyện này có phải quá muộn hay không. Huốngchi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuot-khuon/2302364/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.