Tuy rằng Lâm Phong mạnh nhưng cũng chỉ có một người.
Còn bên nhà họ Vương có mấy cường giả Tiên Thiên Cảnh, thậm chí còn có người của nhà Nam Cung đang nhìn!
Lão ta không muốn mình liên lụy tới Lâm Phong.
Lâm Phong nghe Lưu Năng nói, vẻ mặt hơi kinh ngạc.
Lưu Năng này cũng ra gì đấy chứ! Nếu là người khác có lẽ đã lập tức núp sau lưng mình rồi!
Adv
Đúng lúc này, Vương Đông Lai cười lạnh một tiếng, nói:
“Tao nói chứ hai đứa mày đang hát tuồng ở đây à? Nếu dám ra hỗ trợ thì cũng đừng nghĩ mình được bỏ qua!”
Nói xong Vương Đông Lai chỉ Lâm Phong, lạnh lùng nói:
“Mày cũng đi ra đây!”
Adv
Không để Lâm Phong đáp lời, Lưu Năng đã vội vàng nói:
“Vương trưởng lão, chuyện này không liên quan đến cậu ấy, không phải ông muốn cánh tay của tôi sao? Tôi tự chặt đứt tay mình!”
“Muộn rồi!”
Vương Đông Lai cắt lời lão ta, đôi mắt sắc bén lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Phong, giọng nói lạnh như băng:
“Ông bảo mày ra đây quỳ xuống, mày điếc à?”
Nhìn thấy vậy, đám người vây xem đều không nhịn được mà cười chế giễu.
Thằng nhóc này hay nhỉ? Không có chuyện gì tự dưng xen vào, giả vờ anh hùng làm gì?
Nhưng một giây sau!
“Đùng!”
Lâm Phong đã quay ra đánh Vương Đông Lai một đòn.
Vương Đông Lai không phản ứng kịp, cả người đã nổ tung ra, hóa thành một làn sương máu ào ào rụng xuống đất!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3494183/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.