Ngũ trưởng lão nhà họ Vương, Vương Đông Lai lập tức đưa ánh mắt lạnh băng nhìn Lưu Năng!
Vẻ mặt Lưu Năng thay đổi, rõ ràng vừa nãy ông ta nói rất nhỏ, đối phương nghe thấy kiểu gì?
“Người anh em này, hiểu lầm rồi, tôi không nói gì cả!” Lưu Năng muốn biện minh.
“Nhầm? Tao nghe rất rõ, coi như một tiếng động như muỗi kêu cách hơn trăm mét tao cũng nghe thấy! Dám sỉ nhục người nhà tao ngay trước mặt tao, chán sống à?” Vẻ mặt Vương Đông Lai toàn sát ý.
Lưu Năng nghe vậy lập tức tái mặt.
Adv
Thính thuật?
Nhà này còn có người tu luyện mấy cái này ư?
“Lăn ra đây, quỳ xuống, tự chặt một tay thì tao tha chết! Nếu không hôm nay mày không rời khỏi Kinh Hàng được đâu!” Vương Đông Lai lạnh lùng nói.
Adv. Ch𝓊yên trang đọc tr𝓊yện ⩵ Tr𝖴mTr 𝓊yen﹒𝐕𝘕 ⩵
Gương mặt Lưu Năng trắng bệch, không khỏi cầu xin nhìn Ngưu Bôn và Lâm Phi Hải.
Trong lòng Ngưu Bôn đã mắng Lưu Năng gần chết, đang bình thường còn không biết giữ cái mồm!
Chỉ là ông ta vẫn vừa cười vừa nói:
“Lưu Năng chỉ mồm nhanh hơn não mà thôi, không nhất thiết đến mức đấy chứ? Tôi thay mặt ông ta xin lỗi được chứ?”
“Xin lỗi? Mày kể chuyện cười đấy à? Hôm nay hắn ta nhất định phải trả cái giả thật lớn cho lời mình nói!”
Vẻ mặt Vương Đông Lai vẫn rất lạnh lẽo.
Lúc này, Vương Thước cũng lạnh nhạt nói:
“Mau quỳ xuống chặt một tay đi, kiên nhẫn của tao có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-tu-xuong-nui-vo-dich-thien-ha/3494182/chuong-380.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.