Chương trước
Chương sau
Mọi người đều đã hóa đá!

Mười mấy giây ngắn ngủi, nhà họ Vương mất ba vị võ giả Tiên Thiên Cảnh, trong đó còn có một siêu cấp cường giả tầng năm!

Thanh niên áo trắng này rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Tàn sát cường giả Tiên Thiên Cảnh như gϊếŧ con kiến hôi!

Trước kia họ thấy Lâm Phong chỉ có một mình còn cười nhạo, nghĩ thằng nhãi này chắc bị ngu. Nhưng bây giờ nhìn thấy điều này, bọn họ mới phát hiện thì ra họ mới là diễn viên hài!

Adv

Vẻ mặt Lâm Phi Hải tái nhợt.

Rốt cuộc ông ta cũng hiểu vì sao Ngưu Bôn liều mạng ngăn cản mình không để mình và Lâm Phong xung đột!

Phải biết rằng ông ta cũng là Tiên Thiên Cảnh tầng năm mà thôi!

Adv

Lâm Phong có thể thoải mái đánh chết một Tiên Thiên Cảnh tầng năm, cũng có nghĩa có thể thoải mái gϊếŧ ông ta.

“Kim Hoa bà bà, bà cảm thấy mình là đối thủ của Lâm Phong không?”
Ngưu Bôn lấy lại tinh thần, nhìn Kim Hoa bà bà, nhỏ giọng hỏi.

“Từ đây có thể thấy nếu tôi đánh nhau với Lâm Phong, phần thắng chưa được năm phần!” Kim Hoa bà bà lắc đầu.

Ngưu Bôn nghe vậy thì thấy nặng nề.

Kim Hoa bà bà là cao thủ tầng bảy, cũng nhận mình đánh không lại Lâm Phong?

Điều này chứng tỏ Lâm Phong và Nam Cung Thần Thoại có thể cùng cấp bậc!

Trong lòng ông ta không khỏi cảm thấy cực kì hối hận!

Nếu như hôm qua ông ta và Lâm Phong không xích mích thì tốt biết bao?

Như vậy bây giờ ông ta cũng không cần sợ, Nam Cung Thần Thoại khıêυ khí©h cũng có thể to gan tỏ thái độ!

Đáng tiếc trên thế giới này không có thuốc hối hận!

“Đẹp trai quá đi!”

Trong mắt Doãn Tử Nguyệt lấp lánh ánh sáng lạ, phát hiện mình càng lúc càng hứng thú với Lâm Phong.

Cô ấy là một người kiêu ngạo, cho rằng không có người đàn ông nào xứng với mình, mãi tới khi gặp Lâm Phong…
Người đàn ông này không hề thấy hứng thú với cô ấy, chửi cô ấy ngu, thực lực còn mạnh như thế…

Sau một hồi khϊếp sợ ngắn ngủi, Vương Thước cũng tỉnh táo lại.

Hắn ta nhìn về phía Lâm Phong, gằn giọng nói:

“Người anh em này, hình như cậu làm thế hơi quá đáng?”

“Hả? Giờ lại xưng anh gọi em rồi à? Không phải các người vừa bảo tôi quỳ xuống xin tha sao?” Vẻ mặt Lâm Phong đầy kinh ngạc, hỏi.

“Bỏ qua chuyện bọn tôi bắt cậu quỳ xuống nói chuyện, lẽ nào cậu không…”

Vương Thước còn chưa dứt lời đã thấy Lâm Phong vỗ mình một cái.

“Ầm!”

Cả người Vương Thước nát bét!

Lâm Phong nhìn về phía hai võ giả Tiên Thiên Cảnh còn lại của nhà họ Vương, lạnh nhạt nói: “Tìm một người hiểu chuyện chút ra nói chuyện với tôi, tôi không nói chuyện với bọn ngu!”
Nhìn thấy vậy, đám võ giả đều cảm thấy cả người tê rần.

Vương Thước chính là đứa con trai độc nhất mà lão gia chủ nhà họ Vương là Vương Hữu Chí sinh ra lúc đã về già!

Toàn bộ Kinh Hàng này ai không biết Vương Hữu Chí yêu Vương Thước tới mức nào1

Vương Thước muốn gió được gió, muốn mưa có mưa, người đắc tội anh ta trên cơ bản đều bị diệt sạch cả nhà!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.