Lê Hạo tuổi trẻ, đăng cơ trong thời buổi rối loạn. Nhưng kỹ năng mà một hoàng đế cần phải có, hắn một cái cũng không thiếu.
Nhưng mấy ai biết được, để đạt tiêu chuẩn của một đế vương, hắn đã phải trải qua những gì.
Người ta chỉ thấy ánh hào quang chói lọi bên ngoài mấy ai thấy được những đắng cay sau nó.
Có điều những chua sót đó không phải không mang đến ích lợi. Trước mắt chính là, cho đến giờ khắc hiện tại, trong triều chưa một ai biết được cuộc binh biến Diên Ninh năm đó… Là hắn phía sau một tay đạo diễn.
Không… không những là binh biến Diên Ninh. Mà ngay cả cuộc binh biến Thiên Hưng sau đó, cũng có bàn tay hắn tham gia.
Có lẽ, một số người đoán được. Nhưng… thì sao? Cũng không ai có thể cản được…
Có lẽ… do họ không muốn cản hoặc không thể cản…
Vì thế thuận lý thành chương… Hai lần cung biến, hai lần đổi thay.
Hoàng đế này chết thì hoàng tử khác đăng cơ… Tiếp tục làm hoàng đế trị vì thiên hạ…
Tranh giành hoàng vị nó tàn khốc thế đấy…
Thắng làm vua, thua làm giặc…
Lịch sử do người thắng viết… Thế thôi…
Lê Hạo dù không phải là người trực tiếp tạo ra cung biến, nhưng… mỗi một giai đoạn mấu chốt… đều có bàn tay hắn tham gia. Tạo nên mắc xích liên hoàn gắn kết tất cả sự kiện làm cho mọi thứ diễn ra suôn sẻ và hợp lý đến mức không khiến ai nghi ngờ.
Sau tất cả, thì trong mắt văn võ bá quan, thần dân trăm họ, Lê Hạo là một vị chính nhân quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vuong-trieu-thinh-the/739226/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.